Bàng bạc phau phau mặt nước đầy
Hà Nội ba sáu phố phường... (Hồng Thanh Quang)
Để ta đi những nẻo đường khác nhau
Sông Hồng cứ chả nông sâu lạc phần
Riêng tôi mộng mị canh dài buồn tênh
Thuyền em đá cứ nổi nênh lạ dòng
Nhưng ta nào có trao lòng cho ta
Bàn chân không mỏi lại qua một đời
Đã từng khóc trước những lời chia tay
Bỗng dưng lá rụng lại bay giữa trời
Thổi trong anh những rối bời sáng trong
Nhưng tôi lại thấy mênh mông nỗi niềm
Ơn giời run rủi cho em gặp mình…
Đi trong phố cổ Hà Nội (Vũ Quần Phương)
Chân đi trong phố, hồn trên mái xưa
Mái rêu âm dương nắng chiều ngả bóng
Mùi thơm hoa mộc hay hoa móng rồng
Mùi thơm bâng khuâng thơm từ trí nhớ
Hàng Đường, hàng Ngang cái thời voi ngựa
Chân đi trong phố hồn trên mái xưa
Những cửa bức bàn những đèn dầu lạc
Mái tóc đuôi gà trên vai lụa bạch
Người như trong tranh ta như trong mơ
Hồn trên mái xưa những căn nhà cổ
Hỡi em váy đầm tóc xoăn mắt tím
Có về xa thẳm nón thúng quai thao
Thời nảo thời nao tiếng gà giữa ngọ
Cha mẹ thì già nắng ngả cành dâu
Phố thành giấc ngủ cho ta nằm mê.
Góc nhớ Hà Nội (Trương Nam Hương)
Hoa sấu rụng bồi hồi xanh ký ức
Tán bàng che không kín thuở ngây khờ
Tay anh khoác vai mùa em thổn thức
Anh nhặt lại tuổi mình viên sỏi nhỏ
Ba mươi năm nằm lắng dấu anh về
Xao xác gọi tên em từng góc phố
Hà Nội òa nghiêng mát một vòm ve!
Anh xoay ngang đã chạm sóng Tây Hồ
Thấy anh giờ dắt nhớ tuổi anh xưa!
Hà Nội Việt Nam (Phạm Đình Nhân)
Thăng Long thuở Lý lưu danh trị
Hoàn Kiếm thời Lê rạng chiến công
Nghìn năm con cháu trăm dòng tộc
Hà Nội, anh về (Trương Nam Hương)
Gặp Thu môi cốm váy xòe heo may
Phố sâu đuôi mắt mưa dài đam mê
Nhà dâng dâng lấp bờ đê sông Hồng
Có em ngồi rót mùa Đông tràn trề
Chợt thương hoa sấu tóc thề tuổi mơ
Cà phê khuấy mãi dại khờ không tan.
Kết thúc một cách ấn tượng
- Medicine is a very honorable profession, since it seeks to help those who need it the most. I am looking forward to taking the first step toward becoming a doctor.
=> Y là một nghề rất đáng kính trọng, vì nó tìm cách giúp đỡ những người cần nó nhất. Tôi đang rất mong chờ được đi những bước đầu tiên hướng tới việc trở thành một bác sĩ.
- Seeing people enjoy my cooking is one of the best feelings in the world. Becoming a chef is one way I can spread this joy to many more. Hopefully someday I will even have my own restaurant named after me!
=> Nhìn mọi người thưởng thức món ăn của mình là một trong những cảm giác tốt nhất trên đời. Trở thành một đầu bếp là một trong những cách tôi có thể chia sẻ niềm vui này nhiều hơn nữa. Hy vọng rằng một ngày nào đó tôi thậm chí sẽ có nhà hàng của riêng mang tên mình!
Em có về Hà Nội (Hoàng Gia Cương)
Tôi hối hả giữa chiều thu Hà Nội
Qua Chương Dương mát rượi gió sông Hồng
Những phố cổ rêu phong viền mái ngói
Đón tôi về với Hàng Bạc, Hàng Bông...
Hà Nội dẫu từng ngày bao biến đổi
Hồ Gươm xanh - xanh mãi liễu buông xanh
Người náo nức cùng thu đi rất vội
Tôi tìm em - bông cúc trắng riêng mình!
Sao chiều nay em chẳng tới Hồ Tây!
Trời xanh biếc, mặt hồ xanh vời vợi
Những tòa cao soi bóng giữa mây bay!
Con thuyền nhỏ tay ai chèo bối rối
Để lòng tôi với Hà Nội xốn xang!
Thu chậm lại cho tôi chờ em tới
Lá vàng rơi, lá vàng rơi xạc xào
Tiếng ve đơn chiếc cưa vào bao la
Thấy bâng khuâng đến sâu xa lòng mình
Quả chuông đập quả tim mình ngân nga
Mùa thu trĩu trịt vườn nhà em ơi
Đã nghe vị ngọt đầu môi ngấm dần
Mùa thu như thể vô cùng trong tôi.
Sáng mát trong như sáng năm xưa
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Nước những người chưa bao giờ khuất
Những buổi ngày xưa vọng nói về!
Ôi những cánh đồng quê chảy máu
Dây thép gai đâm nát trời chiều
Những đêm dài hành quân nung nấu
Bỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu.
Từ những năm đau thương chiến đấu
Xiềng xích chúng bay không khóa được
Súng đạn chúng bay không bắn được
Lòng dân ta yêu nước thương nhà!
Khói nhà máy cuộn trong sương núi
Kèn gọi quân văng vẳng cánh đồng
Đã đứng lên thành những anh hùng.
Mỗi bước đường mỗi bước hy sinh
Trán cháy rực nghĩ trời đất mới
Lòng ta bát ngát ánh bình minh.
Trời không nắng cũng không mưa,
Chỉ hiu hiu gió cho vừa nhớ nhung.
Bãi dâu vẫn đợi, con sông vẫn chờ.
Bâng khuâng câu chuyện tình cờ,
Không mong nên hẹn, không ngờ thành thân.
Dù chưa gặp mặt một lần, lạ chưa!
Hồ Thu. Tóc liễu. Tháp Rùa lung linh.
Đọc thơ em sẽ thấy mình trong thơ.
Những bài thơ về Hà Nội mùa đông đẹp nao lòng
Khác với những bài thơ về Hà Nội mùa thu, thơ về Hà Nội mùa đông mang chút buồn man mác của tiết trời giá lạnh. Nỗi nhớ nhung, hoài niệm dường như cũng thấm vào từng câu chữ.
Hà Nội mùa đông (Thạch Hoàng Việt)
Hà Nội đẫm mình trong cái lạnh mùa đông.
Mơ hồ nhớ một mùi hương hoa sữa
Không thể mong gặp ai thêm lần nữa
Trên con đường xám những vạt mây trôi.
Nhớ vô cùng một tiếng gọi ai ơi!
Tiếng xuýt xoa bên chén chè ấm nóng
Và sợ nhất bỗng dưng trời hào phóng
Hà Nội khăn quàng đỏ những ngày xưa
Gió giật mình ngác ngơ kìa phố cổ
Đám rêu buồn dày lớp bụi thời gian
Hà Nội mùa nghe ấm tiếng chuông vang
Rét ngọt ngào lấn sâu vào da thịt
Có ai lỡ chuyến xe đông không kịp
Hồ Tây Chiều Đông (Nguyễn Đình Huân)
Anh về đây Hà Nội một chiều đông
Chiều Hồ Tây với mênh mông nỗi nhớ
Đông đã về lăn tăn con sóng nhỏ
Người bên người mặc cho gió bấc lay
Anh nhớ em anh muốn nắm bàn tay
Trao em nụ hôn ngất ngây nồng ấm
Từng cặp tình nhân dìu nhau đi chầm chậm
Gió bấc run người có thấm gì đâu
Em nhớ không những ngày ấy bên nhau
Đường Thanh Niên mối tình đầu ta ngỏ
Chiều mùa đông nụ hôn trao trong gió
Cháy bập bùng trái tim đỏ yêu thương
Giờ đây cô đơn đi dọc con đường
Tìm Cúc Chi để nhớ hương ngày ấy
Hoa Cúc Chi vẫn thân thương như vậy
Chiều Hồ Tây lời thầm thì con sóng
Anh về đây một mình anh một bóng
Tìm em hoài mà anh chẳng thấy em.
Em là mùa thu Hà Nội (Nguyễn Đình Huân)
Không biết bây giờ em còn nhớ anh không
Sau bao năm em ra đi bỏ anh ở lại
Để cho lòng anh cô đơn trống trải
Những tháng ngày sống thiếu vắng em yêu
Em còn nhớ không, ngày xưa những buổi chiều
Hà Nội mùa thu, ta bên nhau trong gió
Nắm tay anh em thì thầm nói nhỏ
Đừng có mùa hè nắng nóng oi bức
Con tim em không bao giờ bứt rứt
Khi mùa hè chúng ta phải chia tay
Và hai đứa mình yêu nhau tha thiết
Nụ hôn đầu sao ngọt ngào da diết
Em ra đi mang theo mùa thu Hà Nội
Trong lòng anh chỉ còn bóng tối
Khoảng trống trong anh chính là em
Em cùng anh đang đi trong giấc mộng
Hà Nội mùa thu trời cao lồng lộng
Và trong mơ ta vẫn nắm tay nhau.
Mỗi người sẽ có cách thể hiện tình cảm với Thủ đô theo những cách khác nhau. Các thi nhân cũng vậy, Hà Nội luôn là cảm hứng giúp họ viết lên những bài thơ hay đầy cảm xúc về Hà Nội.
Đừng quên theo dõi VOH Sống đẹp để cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất.
Rủ nhau chơi khắp Long Thành (Ca dao)
Ba mươi sáu phố rành rành chẳng sai.
Hàng Buồm, Hàng Thiếc, Hàng Bài, Hàng Khay
Hàng Lờ, Hàng Cót, Hàng Mây, Hàng Đàn
Hàng Mã, Hàng Mắm, Hàng Than, Hàng Đồng
Hàng Hòm, Hàng Đậu, Hàng Bông, Hàng Bè
Hàng Vôi, Hàng Giấy, Hàng The, Hàng Gà
Trải xem phường phố thật là cũng xinh
Phố giăng mắc cửi, đường quanh bàn cờ
Bút hoa xin chép nên thơ lưu truyền.
Một góc chiều Hà Nội (Nguyễn Duy)
con rùa vàng gửi bóng ở trên mây
cây si mọc chúc cành xuống nước
Thê Húc cong cong một nét lông mày
Tóc em dài cho ta nhìn thấy gió
em sâu sắc như kinh thành cổ kính
gốc si già da mốc ngói rêu xanh
tường nhà lở vôi cửa gỗ bức bàn
ta lặn lội như một thằng ăn trộm
nơm nớp lo mình bị bắt quả tang
để dành thành mất cắp cả tình yêu
cái vu vơ chết đuối dưới sương chiều
Cửa gỗ cài then....bóng em mất hút
xe cúp đã thay cho ngựa tía võng điều
ta trở lại gốc si già...và làm lại
làm thơ tình tặng những lứa đang yêu...
Im lặng đêm Hà Nội (Phạm Thị Ngọc Liên)
Vài tiếng chim khắc khoải vọng về
Sâm cầm về đâu cánh nghiêng trời
Lũ lượt xuống đường đón gió mai
Ta ngẩn ngơ tìm phía nắng phai.
Trễ chuyến giao thừa không về kịp
Đóa quỳnh chợt thức giữa chiêm bao.